- Khẩu chiến bùng nổ giữa Shark Việt và Lê Hoàng: Shark khen 'người Việt cực kỳ sáng tạo', nhưng nhà văn đã lấy ví dụ khiến shark cũng phải đuối lý
- Bí mật hậu trường "Thương vụ bạc tỷ": Shark Hưng là trợ lý ngôn ngữ riêng của Shark Linh, không "cá mập" nào được dùng điện thoại để tính toán
- Trả lời câu hỏi “sản phẩm hay truyền thông có trước”, Shark Vương lấy ví dụ VinFast, Vinaxuki, Thaco và khẳng định: Khi xe Vinfast ra đời chắc chắn tôi sẽ mua!
- Dường như anh đang lấy cuộc đời vận động viên để rèn luyện kỹ năng sống cho con và cả cho mình?
- Có nghĩa là anh kiếm ra tiền đầu tiên từ nồi bánh canh cá, ở tuổi sinh viên?
- Ba anh có lẽ là người ảnh hưởng nhiều nhất trên con đường kinh doanh của anh?
- Xuất hiện trong buổi ra mắt Thương vụ bạc tỷ mùa 2 với vai trò một "cá mập", anh có nói là mình đã đi qua những mất mát, thất bại, cay đắng rồi mới dám ngồi lại và chia sẻ với các startup? Đó có phải là những chuyện không vui về Sacombank trước đây?
- Nhìn lại trong quá trình kinh doanh của mình, tôi có hai lần đứng trước ranh giới sinh tử, đó là khi Sacomreal bị tác động mạnh bởi khủng hoảng bất động sản năm 2008 và biến cố Sacombank của gia đình.
Tôi nghĩ câu chuyện thăng trầm của cuộc đời doanh nhân là không tránh được. Doanh nghiệp lớn đến mấy, đủ điều kiện thế nào thì cũng có những khúc cua, quan trọng mình đối diện và vượt qua nó như thế nào.
May mắn là cha tôi đã xây dựng được văn hóa gia đình rất tốt. Ông hy sinh toàn bộ những thú vui cá nhân để duy trì được sự yên ổn và thuận hòa trong gia đình. Gia đình tôi tứ đại đồng đường sống chung với nhau, đã cùng nhau hoạch định chiến lược làm ăn, đã kề vai sát cánh để vượt qua những khó khăn trong khủng hoảng đó. Nhà tôi cũng theo đạo Phật, tôi luôn tâm niệm “đức nhân thắng số”, cứ làm những việc tốt đẹp, khó khăn sẽ qua.
Nhìn lại biến cố, tôi cũng thấy mình có may mắn về tính thời điểm. Hai khó khăn của của tôi đều ở tuổi rất trẻ, khi 28 và 32 thôi. Và nhờ vậy tôi còn nhiều thời gian sửa sai, còn nhiều khao khát, năng lượng và quyết tâm làm lại. Biến cố đến sớm cũng giúp tôi trưởng thành sớm. Bây giờ những việc người ta thấy khó nhưng với tôi lại rất bình thường. Bởi lằn ranh sinh tử của doanh nhân tôi đã 2 lần bước qua.
- Nhắc tới biến cố Sacombank, đến giờ nhiều người vẫn tiếc vì gia đình anh để mất đứa con tinh thần lớn nhất. Trong những chia sẻ gần đây, cha anh thường nói: rất “máu” với ngân hàng và sẽ trở lại. Anh có nghĩ mình sẽ thực hiện nhiệm vụ này không?
- Ngành ngân hàng đã ngấm trong máu của ba tôi rồi. Ông luôn nghĩ tới chuyện trở lại, nhưng thời điểm nào còn tùy vào nhiều yếu tố. Ba tôi cũng lớn tuổi rồi, tôi thì không bao giờ muốn ba tôi thất vọng. Chúng tôi đã xây dựng một hệ thống quản trị tối ưu để vận hành ngân hàng nhưng không hoạt động thì thực sự rất tiếc.
Tôi còn nhiều thời gian, nên trong thâm tâm tôi đã nghĩ mình sẽ quay trở lại nếu thuận lợi. Tuy nhiên mọi chuyện kinh doanh đều phải bắt đầu từ cơ duyên.
- Vốn kín tiếng sau những khó khăn trước đây của tập đoàn, vì sao bây giờ anh "chịu" xuất hiện, tham gia vào “Thương vụ bạc tỷ”? Có phải vì anh muốn tìm kiếm nhân sự giỏi bổ sung cho TTC?
- Lý do đơn giản tôi nghĩ với nền tảng mình có được, tôi có thể chia sẻ ít nhiều cho các bạn trẻ khởi nghiệp. Tôi cũng từng có những giai đoạn phát triển như họ, cũng từng va vấp để trưởng thành. Ngoài ra, khi tham gia tôi cũng tìm thấy chính mình trong những dự án của các bạn trẻ.
Thật khó để kiếm nhân sự từ các chương trình như thế này, vì những người khởi nghiệp đều có cá tính và mong muốn làm chủ cả về sản phẩm lẫn bản thân mình. Tôi cũng không muốn tìm nhân sự theo kiểu “cứ thử kinh doanh đi, nếu không được thì về tập đoàn của tôi làm”. Bản thân tôi luôn mong muốn dự án của họ thành công, nếu tôi lấy người về thì rõ ràng là họ đã thất bại, điều đó tôi không muốn chút nào.
Tôi chỉ làm "cá mập" để chia sẻ và đồng hành chứ không phải sở hữu các startup.
- Lứa 8X đầu đời của anh được coi là một thế hệ khởi đầu cho phong trào khởi nghiệp và rất nhiều người thành công, dù thời đó khái niệm startup còn lạ lẫm. Nếu so với phong trào khởi nghiệp rầm rộ và được đầu tư như hiện nay thì anh thấy mình có bị lép vế không?
- Mỗi thời điểm hình thành một tư duy về thị trường khác nhau. Tuy nhiên, để thành công thì sản phẩm phải đột phá, tác động đến xã hội hay chi phối người tiêu dùng.
Thế giới hiện nay có quá nhiều startup một bước lên thành tỷ phú. Nhiều bạn trẻ hay soi chiếu vào đó để liên hệ tới bản thân, và thực hiện rất hồn nhiên. Đang có quá nhiều startup với ý tưởng chưa hoàn chỉnh nhưng mong muốn giá trị nên các dự án khởi nghiệp trở nên mong manh hơn.
Thời của tôi không “liều mạng” như vậy, cũng có thể vì ít có điều kiện tiếp cận với thị trường vốn, công nghệ hay giá trị toàn cầu. Nhưng chúng tôi cân đối giá trị để thực hiện, luôn tỉnh táo để nuôi sống đứa con tinh thần của mình rồi mới hoàn thiện nó. Sự tỉnh táo luôn đem lại giá trị đúng cho người trẻ.
Lợi thế của chúng tôi là thị trường còn mới, nhiều tiềm năng, ít có sản phẩm dịch vụ cạnh tranh. Áp lực mở rộng thị trường hay tìm kiếm khách hàng cũng nhẹ nhàng hơn bây giờ. Tuy nhiên, bất lợi của thế hệ chúng tôi là chính sách đang điều chỉnh mạnh, thị trường vốn khó tiếp cận, ứng dụng công nghệ vào điều hành cũng thiệt thòi hơn.
- Bây giờ anh lại đang “khởi nghiệp” với lĩnh vực y tế. Vì sao anh bắt đầu với lĩnh vực được đánh giá là "không dễ ăn" và bản thân cũng chưa có kinh nghiệm?
- Tôi nghĩ đây là một dự án cộng đồng hơn là một dự án khởi nghiệp. Xây dựng và phát triển việc chăm sóc sức khỏe như là việc tích đức và cái duyên, hay sứ mệnh đưa đẩy mình phải làm việc này tôi cũng không biết nữa. Nhưng bây giờ với tôi, cái gì làm vì cộng động, tốt cho xã hội thì tôi không có ngại.
Một lần bà ngoại tôi bệnh và nằm điều trị trong bệnh viện, tôi thấy người dân phải xếp hàng rất nhiều mới đến lượt khám, dù phần lớn người khám chỉ mắc những bệnh thông thường mà phải đến bệnh viện tuyến trên rồi chờ đợi vất vả như vậy. Tôi chợt nghĩ, mình cần đầu tư, nâng cấp các cơ sở y tế phường, xã, để góp phần giảm tải cho bệnh viện lớn và không lãng phí hạ tầng. Mô hình phòng khám liên kết công tư của tôi ra đời như vậy, với mong muốn người dân khám chữa bệnh thuận tiện hơn.
Tôi đặt mục tiêu phải bù kinh phí 3-5 năm, để hỗ trợ cộng đồng, thay đổi thói quen của người dân. Mô hình này nếu chạy tốt sẽ lan tỏa tốt, trong dự tính của tôi, năm 2019, số lượng sẽ tăng lên khoảng 10 phòng khám như thế.
- Anh nói mình đi qua khó khăn nhờ văn hóa gia đình. Gia đình nhỏ của anh có phải được xây dựng “nguyên bản” với gia đình doanh nhân Đặng Văn Thành - Huỳnh Bích Ngọc?
- Đúng như vậy, cả tôi và gia đình em gái tôi không có gì khác gia đình mà ba mẹ tôi tạo dựng. Chúng tôi sống quay quần với ông bà, ba mẹ cùng các em một nhà hết. Có người nói bây giờ chúng tôi lớn rồi, tách ra riêng, nhưng tôi thích sống chung một nhà như vậy. Bởi những thời điểm khó khăn nhất chúng tôi trải qua thì gia đình là chỗ dựa vững chắc nhất, chia sẻ động viên vượt qua khó khăn.
Điều mà tôi nể trọng, tự hào, chắc là hiếm có trong giới doanh nhân ở Việt Nam, đó là ba đã xây dựng được văn hóa gia đình yêu thương, đoàn kết và hạnh phúc. Gia đình tôi có những hình ảnh sum vầy rất đặc biệt, như cả nhà tắm mưa cùng nhau có ba có mẹ, có anh em tôi và các cháu, vui lắm.
Tôi cũng đang giữ gìn truyền thống này cho đời con, cháu chúng tôi nữa.
Gia đình tôi có quy định bất thành văn, phải ăn chung bữa sáng, bữa trưa. Ba tôi hay nói: Ba còn về nhà ăn cơm được huống chi các con.
Cũng vì vậy mà bạn bè, đối tác, người hiểu tôi không bao giờ rủ tôi ăn trưa, vì biết tôi phải về ăn cơm nhà. Điều đó thành nếp nhà rồi.
- Như vậy, một ngày bình thường của doanh nhân Đặng Hồng Anh như thế nào? Anh có ưu tiên thời gian cho đam mê thể thao của mình?
- Tôi luôn dậy sớm mỗi ngày để có thời gian tập thể thao với ba, ăn sáng và cha con nói chuyện với nhau. Dậy sớm, tôi có thời gian cho người thân và công việc hơn. Sáng nào cũng lịch quen thuộc là 6h bọn trẻ con đi học, khi đó tôi tập thể thao với ba tôi. Chừng sau 7h thì cả nhà ăn sáng, khoảng 8h30 có mặt ở công ty và 11h30 về nhà ăn cơm trưa, nghỉ ngơi. Đến 13h30 lại có mặt ở công ty cho buổi làm việc chiều. Cứ như vậy.
- Đi qua thăng trầm trong sự nghiệp, với anh bây giờ, niềm hạnh phúc lớn nhất là gì?
- Điều tôi tự hạnh phúc nhất không phải là sự nghiệp mà có một đại gia đình hạnh phúc. Truyền thống đó cũng là nền tảng giúp tôi có một gia đình nhỏ với vợ và 2 đứa con mà tôi rất tự hào và yêu thương.
Làm doanh nhân, có rất nhiều cám dỗ và cạm bẫy của cuộc sống, công việc, nhưng tôi bỏ ngoài hết. Bạn bè nói tôi cân bằng cuộc sống tốt, tôi thì thấy mình làm được nhờ có tình yêu thương của gia đình. Tôi chơi thể thao, tôi làm việc, tôi xử lý hết các mối quan hệ xung quanh một cách logic và không bao giờ đặt những mục tiêu khác ngang với gia đình, cho dù thời gian có hạn.
Ai đó bào chữa rằng doanh nhân phải đánh đổi để có những mục đích của sự nghiệp thì tôi không đồng ý. Tôi chọn hạnh phúc gia đình và không có gì đánh đổi được. Với tôi, gia đình mới là thứ phải hy sinh, đánh đổi những thứ khác để giữ gìn thôi.
Tôi khẳng định bạn có bao nhiêu tiền, bạn là ai mà nhìn lại không có người thân bên cạnh thì không là gì hết. Nên đừng đổ thừa công việc, đừng lấy lý do bận rộn, không có lý do nào được tha thứ hết. Dù có làm gì cũng phải giành thời gian vun đắp gia đình, đầu tư, chăm chút cho thế hệ kế thừa.
Mọi người xung quanh nói tôi già hơn tuổi vì phải chu toàn nhiều thứ. Không sao cả, tôi thấy hạnh phúc với những tình cảm mình có hiện tại.
Theo Zing